
Lời mời gọi cho một bước đường, là dấu ấn và là sự tự do chấp nhận để bước vào cho một cuộc hành trình mà trên hành trình đó họ được đồng hành, và được viết nên những ao ước của chính họ. Đối với Thánh Inhã, Ngài cũng được mời gọi cho một hành trình để trở nên như vị khách hành hương, Ngài sống phó thác mọi sự trong tay Chúa, và sống trở nên như người bạn đường của Chúa Giê-su. Và hẳn Chúa đã không để Ngài một mình, trên bước đường ấy, đôi chân ấy, Ngài gặp được những vị khách cùng chí hướng, mà về sau Ngài gọi đó là những người bạn trong Chúa.
Thánh Inhaxio đã giành rất nhiều thời gian cho việc học tập, vì hẳn Ngài biết đó là cách hữu hiệu để phát triển cho việc tông đồ. Và từng bước, từng bước Ngài để Chúa Thánh Thần dẫn dắt, Ngài đến học tại Alcalá thành phố Tây Ban Nha, nơi đây Ngài thấy rõ hơn: muốn giúp đỡ các linh hồn, phải tìm những người cùng chí hướng để hoạt động tông đồ. Nhưng sau nhiều lần cố gắng để tìm kiếm và tụ họp, Ngài đều gặp thất bại. Hẳn rằng việc tìm kiếm và quy tụ những người cùng chí hướng với Ngài lại trở nên khó khăn, tạm gác lại, Ngài dành thời gian hoàn toàn chuyên tâm vào việc học. Ngài xin vào ở nội trú tại học viện Sainte-Barbe, nơi đây Ngài được ở chung phòng với hai người bạn là Phêrô Farve và Phanxicô Xavier. Sau khoảng thời gian, những người bạn này đã chia sẻ hướng tông đồ với Ngài, và hầu như sự phó thác của Ngài được Chúa đoái nhận, Ngài gặp được thêm bốn sinh viên khác nữa. Sự kết nối và quy tụ hầu như không tựa sức Ngài mà đến mà bởi sự phó thác của Ngài, và sự dẫn đưa của Chúa đã quy tụ nên nhóm bạn đường thiêng liêng. Nhóm bạn đường đã dần trở nên gắn bó và mỗi ngày lớn lên trong Chúa qua linh thao. Vào ngày 15 tháng 8 năm 1534 trên đồi Montmartre, Thánh Inhaxio và nhóm bạn đường gồm 7 người đã cùng nhau tuyên khấn sống thanh bần, đi hành hương Giêrusalem và làm việc tông đồ. Đó không chỉ đánh dấu cho một chặng đường của sự phó dâng khi bước theo lời mời gọi, mà còn là sự kết hiệp giữa khát khao của sự tự do nơi con người và ý hướng nơi Thiên Chúa. Để rồi nhóm bạn đã đi đến quyết định gần như đồng thời là sẽ làm linh mục để giúp đỡ các linh hồn. Vào đầu năm 1537, nhóm bạn đã thu nhận thêm 4 người và đã chia nhau để thực hiện việc tông đồ tại miền Bắc. Ngài và các bạn đường đã được lãnh nhận chức linh mục vào tháng 6 và đã đặt tên nhóm là Đoàn Giê-su sau này có tên gọi là Dòng Chúa Giê-su hay còn được gọi là Dòng Tên.
Nhóm bạn đường được Chúa quy tụ, không chỉ là sự kết hợp mật thiết thiêng liêng, mà còn là sự trao ban tình yêu của Chúa thông qua những người mà Chúa mang đến. Lần theo từng dấu chân của vị hành hương ấy, là sự nỗ lực và phó thác, trông cậy và bước đi theo sự dẫn dắt của Chúa. Để qua đó, khi nhìn nhận lại về chặng đường hiện tại, tôi học được cách trân trọng hơn về sự đồng hành của Chúa, của chính những người mà Chúa mang đến, để khi đó tôi được nâng đỡ, được cùng bước đi, cùng lớn lên, và cùng chia sẻ những hoa trái, thăng trầm trên bước đường của lời mời gọi.
Lạy Chúa, xin cho con cũng được trở nên như là một vị khách hành hương, để được Chúa tác động và dẫn dắt, vì hẳn con không tựa sức mình mà bước đi trọn vẹn nhưng xin cho con biết trông cậy và phó thác vào tình yêu của Chúa, để được trở nên như người bạn đường của Chúa, và của những người mà Chúa mang đến.